XIN LỖI ANH…BẠN CỦA CHỒNG!

Đã lâu lắm rồi chẳng có đối tác hay bạn bè gọi cho chồng em đi nhậu nữa. Ngày trước thì tuần nhậu mấy lần, đi đến khuya mới về, về lúc nào là trong tình trạng say khướt, có lần anh ấy về bằng tiềm thức, có lần thì taxi thả ở cửa, rồi nhiều lần không đâm vào người ta thì người ta lại đâm vào mình, xe phải thay vỏ dán mầu mấy lần. Những lúc ấy em chỉ biết im lặng đi pha chanh đường cho chồng, lấy chậu nước ấm rửa mặt và thay quần áo cho anh ấy

Vừa thương lại vừa giận, thương vì anh chẳng còn biết gì nữa, giận vì anh không biết thương bản thân, không thương vợ thương con. Nếu anh làm sao thì mẹ con em chỉ có nước ra đường ở. Nhiều lần em hỏi: “Sao anh uống nhiều thế?” thì lần nào anh ấy cũng trả lời “anh em vui quá”. Nghĩ trong đầu “vui quá rồi có ngày phải trả giá”. Chắc vợ các anh ở nhà cũng giống em, chẳng ngủ được mà mong đợi chồng về, rồi lo lắng bất an, thấy chồng về mới yên tâm được. Em sợ lắm, sợ đến ám ảnh luôn vì có những số điện thoại của một số bạn của chồng hiện lên hay gọi nhỡ là đã bất an rồi bởi biết ngay kết quả. Giữ chồng kiểu gì cũng không được, có lần cãi nhau và cái kết là anh ấy về khuya hơn.

Có lần thì anh đi từ sáng, qua trưa, thông tối và đến 1-2h đêm mới về. Em tự hỏi đi đâu? Làm gì? Mà muộn và nhiều thời gian vậy. Em tin chồng mình nhưng lại không tin một số bạn của chồng. Cuộc hôn nhân của em đứng trên bờ vực thẳm bởi sức chịu đựng của em dần cạn đi, cãi vã nhiều hơn, bất an nhiều hơn. Và em phải ra quyết định “mình phải chiến đấu với bạn của chồng để dành anh ấy lại cho gia đình” Em bắt đầu lên kế hoạch tác chiến và thay đổi chiến thuật chơi, không chơi thô và thật như trước nữa, không tranh giành đúng sai nữa, không chiến đấu trực diện nữa, mà em chuyển sang sử dụng sức mạnh mềm của người đàn bà đã thấm nỗi đau. Em kiên trì và gia tăng sức mạnh mỗi ngày. Em đầu tư nấu ăn ngon hơn, toàn đặc sản trên rừng dưới biển có hết. Thay vì cáu gắt em trở lên nhẹ nhàng mềm mỏng

Em đầu tư chăn ga gối mền nhiều màu sắc và vứt bỏ những cái cũ kĩ nhàu nát đi

Em mua nhiều đồ ngủ mong manh và tắm rửa cho thịt thơm phức

Em cho trang hoàng nhà cửa cho đâu đâu cũng gọn gàng và hoa tươi đầy sức sống

Em rót vào tai chồng những lời yêu thương mật ngọt

… Nói chung là vệ sinh và thay mới tất cả từ trong ra ngoài cả căn nhà lẫn bản thân em. Kết quả là thay vì 3 đến 4 lần trên tuần thì rút ít lại, có khi tháng 1 lần, rồi giờ có khi tính theo năm. Thay vì đi về muộn thì về sớm hơn. Thay vì anh cả nể nhận lời thì anh biết từ chối khéo. Xin lỗi anh, bạn của chồng! Giờ anh khó gọi cho chồng em lắm. Em chỉ làm những việc nên làm của người vợ thôi. Không phải anh ấy không thích nhậu nữa mà bởi vì chồng em bị bệnh “GÚT” rồi.
Chia sẻ: