Tình huống: NGƯỜI CHỒNG LÔI BỐ VỢ VÀO KHI XUNG ĐỘT LÊN CAO

(Nhất định cần đọc hết để học cách xử lý)
Có một cặp vợ chồng chơi tennis vào mỗi buổi sáng, ngày nào cũng chơi rất vui vẻ. Bỗng một hôm có một tình huống như thế này:
Người vợ giao bóng sang đối phương thì người chồng nói rằng đã chấm vạch cần phát lại, người vợ thì không nhìn thấy rõ, mà nói là chưa nên không muốn phát lại, người vợ vừa nói vừa cười:
– Mãi em mới được một quả mà anh lại bắt phát lại
Người chồng khó chịu nói:
EM RẤT GIỐNG BỐ.
Ô MAI GÓT!
Sau khi nghe xong thì cô ấy tắt luôn nụ cười, máu bắt đầu tăng xông lên não, sự tức giận đang truyền khắp cơ thể, vào lúc này người vợ rất muốn gào lên nói cái gì đó kiểu:
– Anh ăn nói thế là ý gì? Sao lại lôi bố tôi vào chuyện này? Anh đi mà chơi một mình! Tôi không chơi nữa! vân vân và mây mây…
Và muốn biến ra khỏi sân ngay lập tức để trừng phạt và dằn mặt nhau.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh quá nguy hiểm cả trong lẫn ngoài, sự đấu tranh tư tưởng diễn ra chỉ trong 10s, lúc này cần ra quyết định nên ở lại sân hay bước ra ngoài. Nếu bước ra thì sẽ toang, 2 bên kiểu gì cũng giận nhau, không nói chuyện ít nhất 1 ngày, rồi đủ thứ chuyện xảy ra ngoài ý muốn… Nếu ở lại thì làm sao cho đỡ nhục mà vẫn vui vẻ, sự tức giận tan biến được. Rồi người vợ gượng cười và cất lên như thể không nghe thấy gì:
– Em phát lại nhé!
Người chồng:
– Em chơi như thế không đúng
Người vợ vẫn kiểu nhây nhây:
– Ừ, thì phát lại
Người chồng miễn cưỡng bước sang nhưng anh không nói thêm gì nữa. Mọi thứ coi như không có chuyện gì. Nhưng trong đầu người vợ vẫn không ngừng đấu tranh tư tưởng và vẫn cảm thấy không được thoải mái lắm, cô ấy vừa chơi vừa giao tiếp với chính mình:
– Đó chỉ là câu nói nhất thời thôi, chứ anh ấy không có ý gì. Đừng vì câu nói lỡ lời mà khiến mọi chuyện xấu đi, đừng để tâm vào câu nói đó. Bố mình nghe thấy chắc gì bố đã giận mà mình phải giận. Mà câu nói đó cũng có khiến bố mình xấu đi đâu mà mình phải phản ứng.
Sau đó cô ấy vừa chơi vừa nói với chồng mình duy nhất một câu là:
– Lần sau anh không được nhắc về bố mẹ như thế nhé!
Người chồng như biết lỗi nên không nói lại câu gì. Vợ chồng vẫn vui vẻ chơi, rồi đi ăn sáng, về nhà tắm rửa, cùng nhau đi làm và NHƯ CHƯA HỀ CHIA LY. Kết quả là mọi chuyện vẫn tốt đẹp và không có bất kì điều tồi tệ nào xảy ra mà lẽ ra nó phải xảy ra mới đúng quy luật thông thường. Bạn nghĩ sao về cách cô ấy phản ứng?
Cô ấy đang được hay đang mất?
Cô ấy làm như vậy có trở thành người phụ nữ ngu ngốc không?
Nếu là bạn, bạn sẽ phản ứng như thế nào?
P/S: TÁC NHÂN + PHẢN ỨNG = KẾT QUẢ
Tác nhân liên tục xảy ra ở bất kì thời điểm nào, không gian nào, bối cảnh nào nhưng phụ thuộc vào lựa chọn và cách bạn phản ứng với tác nhân đó là gì thì sẽ tạo ra kết quả khác nhau. Vẫn biết rằng rất khó cho sự lựa chọn thông thái, bởi mọi thứ xảy ra rất nhanh đôi khi khiến cho người ta không đủ thời gian để suy nghĩ nên làm như thế nào? Tôn trọng cái tôi hay lựa chọn hạnh phúc?
Thành công và hạnh phúc không chia đều cho tất cả, chỉ dành cho người đủ bản lĩnh để vượt qua cái gọi là “VƯỢT NHỤC” và đủ can đảm để đi ngược đám đông. Dù bạn có học bao nhiêu? Đọc bao nhiêu sách thì cũng chỉ để giúp bạn học được bài học về “sự tinh tế, uyển chuyển và trí tuệ“. Khi ra quyết định lựa chọn và phản ứng thông thái cho mỗi tác nhân đến với cuộc đời bạn.
Nếu bạn có học cao siêu thế nào? Bằng cấp ra sao? Học trường nổi tiếng ở đâu? mà phản ứng thiếu trí tuệ, gắn quá nhiều mác cảm xúc tiêu cực thì kết quả cuộc đời bạn sẽ thành công và hạnh phúc chăng? Sẽ giúp bạn trở nên thông thái chăng?
Giữa ĐÚNG VÀ HẠNH PHÚC thì chỉ chọn được một, nếu chọn đúng thì hy sinh hạnh phúc, nếu Chọn Hạnh Phúc thì bạn không còn đúng nữa nhưng không có nghĩa bạn SAI nhé. Chọn điều gì đều phụ thuộc vào việc bạn đã sẵn sàng cho điều gì mà thôi, kiểu gì cũng không sai.
Cảm ơn bạn đã đọc hết bài viết này.
Nếu bạn thấy hay và ý nghĩa thì chia sẻ về tường để đọc lại, để gieo cho ai đó vào tường của bạn một khái niệm mới chăng?
Trân trọng và biết ơn!
Yêu thương và phụng sự
Vera Hà Anh
Chia sẻ: